Thứ Ba, 9 tháng 5, 2017

Repost Facebook: 11 Tháng 4 2015 lúc 16:46 · Hà Nội



Thật là điên rồ!!! Khi mà cả ngày chỉ nhớ nhớ tới ai đó, nhất là lại là ngày nghỉ không được nói chuyện, chat chit, nhìn trộm khi có cơ hội....
Những tâm sự ở đây đã hình thành từ lâu rồi, nhưng không biết nói thế nào, viết thế nào cả, nên đành phải "thủ dâm tinh thần" ở đây thôi, chứ rất ngại viết blog chỗ khác thì nhiều người biết quá.
Lần đầu tiên trong đời mình bị đổ gục hoàn toàn, toàn thân ngây dại, tâm hồn trên mây như là bị trúng độc. Mà cô ấy lại có phải xa lạ gì cho cam, nhưng như là số mệnh vậy, loại "độc tình" nó ngấm và phát tác nhanh quá làm mình không kịp trở tay. Không biết cô ấy có loại bùa mê thuốc lú gì mà hay quá trời quá đất, cao tay thật.
Một người con gái mà theo tiêu chuẩn của mình đâu có đạt được mấy phần đâu (tuy éo đẹp trai, tài giỏi, giàu có gì mà cũng bày đặt như thế đấy). Và cũng chắc vì thế mà mình không bị tình yêu trời đánh của đối phương chăng. Nhưng sự thực thì giờ những cái vớ vẩn tiêu chuẩn kia nó là số KHÔNG tròn trĩnh rồi. Vì bây giờ với mình cô ấy là điểm 10 tuyệt đối cơ.
Vì sao lại là điểm 10 của mình? Chẳng hiểu nữa nhưng từ ngày "bị đổ" thì cô ấy cứ như là chủ nhân của mình, có khi mẹ nói chưa chắc đã nghe nhưng cô ấy mà nói nhẹ chắc "dạ vâng", vâng lệnh như đúng rồi cho mà xem. Đã thế, cái tính máu ngắm gái đẹp của một thằng "đàn ông chân chính" cũng bị triệt tiêu từ bao giờ không biết, khi giờ mình chẳng thấy ai đẹp hơn "người ta" nữa. (Nói thật 100%, không nói láo, nịnh nọt bản thân làm gì cho mệt nhỉ :D )
Giờ ngồi mà nghĩ lại thì cũng thấy nghi nghi khi mà "người ta" có khi cũng thích mình hay sao ấy. Rất hay bắt chuyện, dễ gần, nhiều lúc lại còn chủ động "gã gẫm" nữa chứ. Ôi dzời ơi! Chắc lại trí tưởng bở phong phú đây mà.


Nhưng....
Lại không thể thổ lộ ra ngoài, không thể tiến thêm trong những câu chuyện câu trò, vẫn chỉ dừng lại ở những suy nghĩ trong đầu thôi, bất lực . Càng yêu mình càng đau, càng tự trách bản thân quá. Cô ấy xứng đáng được những điều tốt đẹp nhất cho một cuộc tình, nhưng bản thân mình lại không nghĩ được ra cái gì cả. Xem phim tình cảm cũng có thâm niên rồi nhưng mà lại không học được điều gì từ cách tán gái, đi chơi, tâm sự, gắn kết,... của couple cần có.
Trước mắt chắc là mình vẫn phải tạo cái gọi là "khoảng cách an toàn" dù đó sẽ là một mối nguy hiểm tiềm tàng khi có thể mất cô ấy. Mà cũng chẳng biết cô ấy đã có người nào chưa, nhưng mình nguyện làm tất cả để người ấy hạnh phúc, vui vẻ dù chỉ đừng ngoài quan sát cũng được.
Tối qua nhớ cô ấy, lại bị cái cảnh phim nó tình củm quá thế nào lại nghĩ ra quẻ thẻ mới xin hôm Tết ở chùa nhà. Lại chạy vào tìm thẻ, rồi tìm ngay mục Hôn nhân, quẻ bảo là có tình duyên mới ngon, chẳng biết đã ứng nghiệm vào cuộc tình này. Chẳng biết thế nào, nhưng cứ tạm thời tin vào quẻ thẻ đã, thấy ấm lòng hơn nhiều.
Và giờ thì lại ngồi đây mà viết ra những dòng này, tự khích lệ bản thân là làm việc tốt lên, nhiều lên mà làm "tình phí" chứ nhỉ. Mình muốn cô ấy có được tất cả những thứ tốt đẹp nhất có thể. Cố lên tôi ơi, tất cả vì tương lai tươi sáng, người cần tìm bấy lâu đã xuất hiện rồi, còn trông chờ tất cả ở mi đấy Trung ạ.

CỐ LÊN TÔI ƠI!
P/s: Chắc bây giờ mình chỉ có thể nghe bài "Xót xa" này thôi, nhưng chỉ đúng có mỗi câu đầu: Đôi khi lòng muốn yêu em thật nhiều.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.